Gần 2 tháng trôi qua, Bùi Đỗ Thanh Thương (SN 2000, quê Quảng Nam) vẫn không ngừng nghĩ về ngày trọng đại của mình. Đó là một hôn lễ được chuẩn bị tỉ mỉ suốt gần 1 năm, diễn ra giữa khung cảnh thơ mộng của rừng thông Đà Lạt. Chồng cô, Cho Myoung Jun, người Hàn Quốc hơn cô 14 tuổi, đã cùng cô viết nên câu chuyện tình yêu vượt qua mọi rào cản.

Họ gặp nhau trên một ứng dụng học tiếng Hàn – Việt, nơi ban đầu chỉ là những lời chào hỏi và sửa lỗi chính tả. Nhưng rồi, từ sự ngại ngùng của Myoung Jun khi ghi âm câu thoại, Thương đã bị thu hút. “Tôi thấy anh ấy khá dễ thương. Tôi trêu anh ‘nếu anh đến Việt Nam, em sẽ mua cà phê cho anh’. Vậy mà anh đến thật”, cô kể lại.
Ngày tạm biệt, Myoung Jun dùng vỏ ống hút làm thành chiếc nhẫn đeo vào ngón tay Thương. “Chiếc nhẫn ấy giống như ‘bùa yêu’ khiến tôi không thể dứt khỏi anh”, cô chia sẻ. Dù yêu xa, anh vẫn cố gắng về thăm cô mỗi tháng. Nhưng có lúc, Thương mệt mỏi và đòi chia tay. Chỉ một ngày sau, Myoung Jun xuất hiện tại Việt Nam với đầy đủ giấy tờ để đăng ký kết hôn.

Hôn lễ của họ diễn ra tại rừng thông Đà Lạt với 30 khách mời. Thương dành một chiếc ghế trang trọng cho người bố chồng đã khuất, khiến mẹ chồng xúc động. Cô còn chuẩn bị thực đơn riêng cho từng khách, không nhận tiền mừng và khuyến khích mọi người mặc đồ tự tin.

Nghi thức rót gạo thay vì rót rượu hay rót cát cũng là điểm nhấn đặc biệt. Gạo trắng và lúa mạch tượng trưng cho hai quốc gia, gửi gắm thông điệp về sự tôn trọng và nâng đỡ lẫn nhau. Khoảnh khắc trao nhẫn, cả hai cùng rơi nước mắt trong tiếng đàn violin và hương thơm của rừng thông.

Hôn lễ kết thúc trong niềm hạnh phúc trọn vẹn, khi Thương nhận được những lời chúc phúc từ người thân. “Những khoảnh khắc đó, chẳng một máy ảnh nào có thể bắt trọn được niềm hạnh phúc và biết ơn trong mắt tôi”, cô tâm sự.