Genre: Kinh dị
Director: Mate Yimsomboon
Cast: Punjan Prama, Supawadee Kitisopakul…
Rating: 3/10
*Lưu ý: Bài viết tiết lộ một phần nội dung phim
Thái Lan đó nay vẫn được xem như “cường quốc phim kinh dị” tại châu Á, khi khai thác rất tốt các chất liệu văn hóa tâm linh, dân gian. Song thời gian qua, điện ảnh nước này liên tiếp cho ra mắt những dự án kinh dị kém chất lượng. Ngoại trừ Tae Yod: Quỷ ăn tạng được đánh giá ở mức tạm ổn, những bộ phim khác như Quỷ cái (2024), Trò chơi chết chóc (2024), Đền mạng (2024)… đều khiến khán giả hụt hẫng, thất vọng.
Mới đây, The Spirit Hunter (tựa Việt: Luyện ngải: Cô hồn dã quỷ), tác phẩm được cầm trịch bởi Yimsomboon tiếp tục nối dài chuỗi đi xuống của điện ảnh kinh dị xứ chùa Vàng.
Đây không phải đứa con tinh thần đầu tiên của Yimsomboon ra mắt khán giả việt Nam. Năm 2019, bộ phim Người vợ ma của ông nhận được rất nhiều sự chú ý. Song, tác phẩm lại gây thất vọng về chất lượng (nhận được 4.9 điểm trên Imdb) và chỉ thu về 3.7 tỷ đồng (theo Box Office Vietnam). Qua 6 năm, dường như vị đạo diễn chưa cho thấy sự lên tay.
Kịch bản nhảm nhí
Chuyện phim xoay quanh Kaew (Punjan Prama) – một pháp sư trừ tà ma đang học việc. Mặc dù luôn được sư phụ căn dặn phải giải thoát cho các hồn ma thay vì tiêu diệt, hành hạ chúng, chàng trai trẻ lại không để tâm. Vì muốn có đủ tiền cưới Soi (Supawadee Kitisopakul), Kaew bất chấp tất cả. Anh hành hạ những con ma để làm bùa chú, nhận lời trừ khử chúng nếu có giá cao, thậm chí đánh cắp vong nhi của một ma nữ.
Trong một lần trừ tà kiếm tiền, Kaew vô tình hại chết sư phụ của mình. Vì quá hổ thẹn và lo ngại những điều tương tự sẽ đến với Soi, anh quyết định bỏ xứ và đi đến Bangkok. Trước lúc rời đi, Kaew để lại một loại bù tà, khiến Soi cưới người bạn thân của cả hai, từ đó gây nên bao tai ương cho chính cô và những người xung quanh anh.
Chuyện phim xoay quanh hành trình trưởng thành của thầy trừ tà Kaew. |
Câu chuyện của Luyện ngải: Cô hồn dã quỷ đơn thuần chỉ là hành trình trưởng thành từ những sai lầm của Kaew. Xuyên suốt tác phẩm, đạo diễn Yimsomboon chỉ dùng yếu tố ma quỷ như một công cụ để hù dọa, khiến người xem giật mình, bỏ quên đi việc chúng cũng có đời sống riêng và cần được khai thác. Cách làm này có phần phí phạm, không khai thác được những đặc trưng trong văn hóa tâm linh Thái Lan, yếu tố “ăn tiền” của phim.
Chính điều này khiến Luyện ngải: Cô hồn dã quỷ trở thành bộ phim kinh dị nhạt nhòa, không có chiều sâu nội dung, chỉ dùng những cú jump scare (hù dọa bất ngờ) và tạo hình máu me để làm điểm nhấn.
Thêm vào đó, cách biên kịch xây dựng và phát triển tâm lý nhân vật cũng có phần ngô nghê, khiên cưỡng. Mối quan hệ giữa Kaew và Soi dù là trọng tâm của phim, ảnh hưởng lớn đến các quyết định sau này của nhân vật chính, song sự gắn kết giữa họ chỉ được hiện lên qua đôi ba dòng thoại, khó thuyết phục khán giả.
Bước ngoặt Kaew quyết định rời đi cũng diễn ra ngay lập tức sau cái chết của sư phụ. Nhân vật không được cho khoảng trống để ăn năn, cân nhắc trước khi đưa ra quyết định, từ đó khiến phân đoạn mang đậm tính sắp đặt.
Các chi tiết quan trọng trong Luyện ngải: Cô hồn dã quỷ cũng diễn ra đột ngột, không được xây đắp từ trước, khiến phim liên tục bị đứt gãy về mặt cảm xúc, người xem từ đó cũng khó khăn trong việc kết nối với tác phẩm.
Mối quan hệ giữa Kaew và Soi được xây dựng hời hợt, thiếu thuyết phục. |
Ngoài ra, các nhân vật phụ cũng hành xử rất ngớ ngẩn. Đạo diễn để những người này tự lao mình vào nơi nguy hiểm một cách khó hiểu sau đó chỉ la hét cầu cứu, cách triển khai vốn đã lỗi thời trong các phim kinh dị. Họ cũng không đóng góp vào câu chuyện, không tác động đến nhân vật chính, dường như chỉ được thêm vào để tạo ra những mảng miếng hài.
Chất liệu kinh dị cũ kỹ
Ngay từ những phút đầu tiên, Luyện ngải: Cô hồn dã quỷ đã khiến khán giả khó chịu với lối lạm dụng âm nhạc trong mọi phân cảnh.
Từ những giai điệu lãng mạn khi Kaew và Soi bên nhau, cho tới những âm thanh dồn dập lúc trừ tà, nền nhạc hơi hướm ma mị trong khoảnh khắc vong hồn xuất hiện. Kiểu dựng phim này cho thấy sự cũ kỹ của đạo diễn, bởi nó đã lỗi thời, thậm chí còn gây ức chế cho người xem. Mặt khác, việc lồng nhạc dày đặt, thiếu tính toán cũng khiến tình tiết phim trở nên dễ đoán, ảnh hưởng không nhỏ đến trải nghiệm của khán giả.
Chất liệu kinh dị của Luyện ngải: Cô hồn dã quỷ cũng có phần cũ kỹ, thiếu sáng tạo. Nhà làm phim người Thái đã rập khuôn trong việc xây dựng những khoảnh khắc hù dọa, khiến khán giả ngao ngán thay vì hoảng sợ. Những cú jump scare nhàm chán được lặp đi lặp lại như một sự bất lực của chính Yimsomboon, khi không thể tạo ra những khoảnh khắc đáng nhớ.
Quay dựng cũng không cho thấy ấn tượng về mặt kỹ thuật, chủ yếu là những cú đi máy đơn giản, đôi khi rung lắc một cách có chủ đích trong những tình huống hù dọa. Tuy nhiên, một mặt vì những cú jump scare được dàn dựng sơ sài, mặt khác bởi chuyện phim nhàm chán, thế nên những tính toán về góc máy chưa cho thấy sự hiệu quả.
Thiết kế sản xuất (production design) có lẽ là điểm tích cực hiếm hoi của tác phẩm, khi những tạo hình ma quỷ được hiện lên tương đối chân thật, gây cảm giác rùng mình thời gian đầu. Song về sau, do việc lạm dụng jump scare, những hồn ma này trở nên bớt đáng sợ, thậm chí tầm thường vào cuối phim.
Thiết kế sản xuất là điểm tích cực hiếm hoi của tác phẩm. |
Bàn về diễn xuất, hầu hết diễn viên trong Luyện ngải: Cô hồn dã quỷ đều gây thất vọng. Họ liên tục gào thét, lên gân trong mọi tình huống, không có bất kì khoảnh khắc lắng đọng nào. Trong những phân cảnh bị hù dọa, lối diễn la hét bất chấp của dàn diễn viên còn cho thấy sự “giả trân”, gây mệt mỏi.
Luyện ngải: Cô hồn dã quỷ gây thất vọng không chở kịch bản mà còn do sự lười biếng trong việc sáng tạo chất liệu kinh dị. Phim lặp đi lặp lại những motif hù dọa cũ kỹ, không khai thác được những điểm đặc sắc trong văn hóa tâm linh Thái Lan, từ đó khiến người xem ngao ngán trong phần lớn thời lượng.