Genre: Kinh dị, Hồi hộp
Director: Lê Thanh Sơn
Cast: Tuấn Trần, Thảo Tâm, Rocker Nguyễn, Quốc Khánh…
Rating: 3.5/10
*Lưu ý: Bài viết tiết lộ một phần nội dung bộ phim
Móng vuốt là phim Việt duy nhất ra rạp trong tháng 6, giữa thời điểm rạp chiếu bị phủ kín bởi các dự án quốc tế. Đây cũng là tác phẩm nội địa tiên phong khai thác chủ đề sinh tồn, được đạo diễn Lê Thanh Sơn ấp ủ suốt 7 năm.
Đề tài này vốn không còn xa lạ với những khán giả yêu thích điện ảnh. Câu chuyện về con người giành giật mạng sống trước quái thú đã xuất hiện trong cả nghìn tác phẩm từ châu Á tới Hollywood, từng gây sốt trong giai đoạn thập niên 1990, 2000. Song thời gian gần đây, dòng phim này chẳng còn được ưa chuộng, chủ yếu vì nội dung đã quá công thức, bị gắn mác “bình mới, rượu cũ”.
Thế nên, việc Lê Thanh Sơn làm phim sinh tồn là một quyết định mạo hiểm. Dự án tiêu tốn 2 năm để hoàn thiện, lại phải nhiều lần dời lịch chiếu do ê-kíp muốn chỉnh trang kỹ xảo.
Kịch bản cũ kỹ, tẻ nhạt
Móng vuốt xoay quanh buổi dã ngoại trong rừng của nhóm bạn 7 người. Chuyến đi chơi bỗng hóa trải nghiệm kinh hoàng khi họ bất ngờ đụng độ con gấu hung dữ, khát máu. Bị con vật rình rập, tấn công, cả đám bị cô lập giữa rừng sâu. Từng phương án trốn thoát được vạch ra nhưng đều lần lượt thất bại.
Câu chuyện của Móng vuốt dễ làm người ta liên tưởng tới Backcountry, hay Grizzly. Chỉ có điều, kịch bản phim lại khá đơn điệu, dễ đoán, cũng chẳng có những cú plot-twist hiệu quả gây bất ngờ. Sau màn “nhà hàng” phản diện diễn ra chớp nhoáng, câu chuyện chính được mở ra, dẫn dắt khán giả theo chân nhóm bạn trên hành trình sinh tồn trước móng vuốt của con thú hung hãn.
Nội dung Móng vuốt cũ kỹ, thiếu sáng tạo. |
Thuộc thể loại kinh dị, hồi hộp, song bộ phim của Lê Thanh Sơn lại đan cài khá nhiều tình huống hài, đặc biệt ở hồi đầu. Tác phẩm dành một khoản thời lượng không nhỏ giới thiệu nhóm nhân vật chính gồm 7 con người với cá tính, tuổi tác có sự khác biệt, nhưng vì lý do nào đó lại cùng trên một chuyến xe dã ngoại.
Qua những đoạn hội thoại, tính cách và câu chuyện của từng thành viên phần nào lộ ra. Song, ngoại trừ cặp đôi Minh (Thảo Tâm) – Thắng (Tuấn Trần), những nhân vật khác khá mờ nhạt. Minh và Thắng từng yêu nhau say đắm, song chia tay và nay trở thành bạn. Cả hai vẫn còn tình cảm với đối phương, nhưng Minh còn hậm hực chuyện bị Thắng chia tay không rõ lý do nên ngoài miệng khẳng định “yêu lại người yêu cũ như ăn lại bãi ói”.
Những thành viên còn lại cũng được dành thời lượng để kể chuyện của riêng mình, tuy nhiên lại không thể khiến người xem ấn tượng và ghi nhớ. Họ lặp lại những cuộc hội thoại ồn ào và lê thê, chủ yếu xoay quanh chuyện tình yêu, sex hay sinh con đẻ cái… Những mảng miếng hài được cài cắm khá dày nhưng nhạt nhẽo, kém duyên, khó làm người xem cảm thấy bị thu hút hay quan tâm đến câu chuyện mà dàn nhân vật đang kể.
Mở màn kém hấp dẫn, lại lạm dụng hài khiến phim không tạo dựng được bầu không khí căng thẳng khi hiểm họa ập tới. Những màn gào thét, cãi vã thiếu tự nhiên, lại quá ồn ào khiến người xem ức chế. Nhiều cảnh phim cần sự cao trào rốt cuộc lại trở nên ngớ ngẩn vì những lời nói và hành động pha trò nhí nhố của nhân vật.
Thế nên, yếu tố hồi hộp, kịch tính then chốt của dòng phim sinh tồn không hiện rõ trong Móng vuốt. Có chăng chỉ là những tình huống đẩy cao trào gượng gạo và nặng tính sắp đặt. Một số cảnh hành xác, máu me xuất hiện, tuy nhiên lại lạc quẻ, cũng chẳng mấy ấn tượng.
Dàn cast trẻ đẹp nhưng diễn xuất kém ấn tượng. |
Trải nghiệm thưởng thức phim nhìn chung khá nửa vời: hài hước, vui vẻ không đủ mà căng thẳng, gay cấn cũng chưa được “làm tới”.
Đầy rẫy ‘sạn’ phim
Động cơ của con quái vật và những kế sách của nạn nhân là chìa khóa giải mã dòng phim sinh tồn. Cả hai đều được thể hiện tương đối rõ trong Móng vuốt. Gấu mẹ nổi điên vì con của nó bị mắc bẫy, trong khi nhóm bạn 7 người cũng chẳng ngồi yên chờ đợi cái chết. Họ có sự chủ động trong việc tìm cách thoát khỏi tình thế ngặt nghèo.
Qua mỗi kế hoạch thất bại, sẽ phải có người nằm xuống, để rồi những kẻ sống sót tiếp tục bị đẩy tới lằn ranh của sự đấu tranh. Hành trình này cứ diễn ra cho tới khi kết quả cuối cùng lộ diện. Đây vốn là công thức quen thuộc của dòng phim sinh tồn, có chăng khác biệt ở việc biên kịch thiết lập những cú plot-twist.
Tuy nhiên trong Móng vuốt, nhiều tình tiết, nhất là câu chuyện tình bạn giữa các thành viên gần như bị lãng quên, dù tốn nhiều thời gian thiết lập ở hồi đầu. Những cái ôm ấp hay nắm tay nhau hoàn toàn không đủ để chứng minh sự gắn kết.
Sự trưởng thành, thay đổi về suy nghĩ và tính cách nhân vật qua từng thử thách cũng chưa hiện lên rõ nét. Người xem không thấy thuyết phục, nên chẳng thể tin và đồng cảm với những điều mà họ đã trải qua.
Phim thu hơn 2 tỷ trong cuối tuần mở màn. |
Càng về sau, phim càng để lộ nhiều “sạn” lộ liễu, thể hiện qua quyết định ngớ ngẩn, bất chấp logic của nhân vật. Từ việc họ cởi quần áo bện thành dây để leo xuống vực, lao ra khỏi xe tìm kiếm lối thoát như người hùng dù trước đó còn không giữ nổi bình tĩnh, hay trao nhau nụ hôn nồng cháy trước mặt con vật…
Phản diện có thừa cơ hội kết liễu, song luôn “chờ” cho nhân vật có đủ thời gian thoát thân trong gang tấc. Con gấu bất chấp việc bị xịt lửa vào người mà tấn công, thế nhưng lại dừng lại khi bình xịt lửa vừa cạn. Chiếc xe ban đầu vốn là nơi trú ẩn an toàn, nhưng cả nhóm vẫn quyết định tìm cách thoát ra vì lo sợ người bạn bị thương không trụ được tới sáng. Song tới khi người này đã chết, họ vẫn tiếp tục liều lĩnh dù có thể chọn phương án an toàn.
Hàng loạt tình tiết phi logic liên tục xuất hiện gây ngán ngẩm. Nhiều cảnh phim khiến người xem bật cười, như việc con gấu không thể phát hiện nạn nhân dù đứng cách một gốc cây hay tấm vải lều. Có lẽ biên kịch đã thiếu sự tìm hiểu khi bỏ quên thông tin gấu là loài có khứu giác nhạy bén hàng đầu thế giới động vật.
Diễn xuất của dàn cast trẻ thiếu thuyết phục, thường xuyên lên gân hoặc bị cường điệu. Thoại phim khó nghe, nhiều khi bị át bởi hiệu ứng âm thanh. Cá biệt, nhân vật Mee (Ceri Thu Hà) thoại như trả bài. Nguyễn Lâm Thảo Tâm có cố gắng cải thiện so với các phim trước, nhưng chưa đủ ấn tượng. Những cái tên còn lại như Rocker Nguyễn, Quốc Khánh, Naomi hay kể cả Tuấn Trần đều rất mờ nhạt.
Công bằng mà nói, hiệu ứng hình ảnh của Móng vuốt có cải thiện so với mặt bằng chung phim Việt. Hình ảnh con gấu được tái hiện khá chân thật, nhưng thực tế khi di chuyển hay tấn công vẫn kém mượt mà. Một số cảnh cố gắng phô diễn kỹ xảo nhưng chưa mấy ấn tượng. Thậm chí trong một cảnh mưa, trang phục của nhân vật còn chẳng bị ướt.