Lê Thanh Sơn từng là cái tên gây chú ý tại thị trường điện ảnh Việt khi những dự án anh cầm trịch đều ít nhiều gây được tiếng vang, từ Bẫy rồng, Âm bản và không thể không nhắc tới Em chưa 18 – phim nội địa đầu tiên chạm mốc doanh thu trăm tỷ.
7 năm sau thành công phòng vé của Em chưa 18, nam đạo diễn tái xuất với dự án Móng vuốt, phim sinh tồn hiếm hoi của Việt Nam. Tác phẩm khởi chiếu từ ngày 7/6, giữa thời điểm phim ngoại đang thống trị các rạp. Song ít ai ngờ, phim Việt duy nhất trình làng trong tháng 6 lại không được khán giả mặn mà đón nhận.
Kỳ vọng 300 tỷ, thực thu 3 tỷ
Lê Thanh Sơn từng kỳ vọng đứa con tinh thần mới nhất của mình chạm tay đến cột mốc doanh thu 300 tỷ đồng. Song, điều này khó có cơ hội trở thành hiện thực vì tình hình phòng vé không mấy khả quan của bộ phim. Sau 1 tuần công chiếu, Móng vuốt bán vé ế ẩm, mới kịp dắt túi 3 tỷ đồng – tức 1% so với con số kỳ vọng của đạo diễn.
Nhiều khả năng, đây sẽ là cái tên tiếp theo nối dài chuỗi phim Việt thua lỗ trong năm 2024, sau những cái tên như Quý cô thừa kế 2, Đóa hoa mong manh, Cái giá của hạnh phúc hay gần nhất là Án mạng lầu 4…
Thực tế, làm phim điện ảnh tựa như canh bạc may rủi, nhất là với thị trường non trẻ như Việt Nam. Rất khó để nắm chắc thành công của một dự án khi đặt chân ra rạp. Vì không có công thức chung đảm bảo phim ăn khách, đa số đạo diễn, nhà sản xuất thường chọn cách an toàn khi tính toán đến khẩu vị và thị hiếu của người xem.
Đó cũng là lý do mà trong danh sách những phim Việt ăn khách nhất mọi thời, không ít cái tên thuộc đề tài gia đình hay tâm lý/tình cảm, có đan xen các yếu tố hài. Thể loại này vừa dễ xem lại gần gũi, dễ “chạm” đến khán giả Việt Nam cũng như nhiều quốc gia Đông Nam Á khác.
Tuấn Trần gây thất vọng với vai Thắng trong Móng vuốt. |
Việc lựa chọn hướng đi khác biệt là một quyết định liều lĩnh của Lê Thanh Sơn. Cần nhấn mạnh, dù Móng vuốt là phim Việt thuộc hàng tiên phong khai thác đề tài sinh tồn, nhưng dòng phim này vốn không còn xa lạ với khán giả yêu thích phim ảnh, từng xuất hiện trong cả nghìn tác phẩm từ Á tới Âu – Mỹ. Trước đó, một phim nội địa khác có đề tài tương tự là Rừng thế mạng trình làng năm 2021 cũng không gây được tiếng vang, dắt túi 14 tỷ đồng trước khi kết thúc hành trình tại rạp.
Lê Thanh Sơn từng tiết lộ anh biết khó thỏa mãn thị giác thượng đế với những cảnh hành động, rượt đuổi hoành tráng như Hollywood, nên cố gắng tìm tòi những khía cạnh mới lạ cho tác phẩm của mình. Anh tin rằng nó có thể khiến cho “quái thú phiên bản Việt” trở nên đặc biệt, ghi dấu giữa rừng phim cùng thể loại.
Điểm đặc biệt theo lời đạo diễn có lẽ đến từ câu chuyện đằng sau sự nổi điên của con thú. Tuy nhiên, dõi theo Móng vuốt, chi tiết này hiện lên chưa đủ sâu sắc, ấn tượng. Cách khai thác động cơ phản diện còn hời hợt, cũng không mới mẻ, độc đáo khiến người xem cảm thấy thu hút. Góc tối đằng sau nạn săn bắt thú hoang cũng vì vậy mà hiện lên mờ nhạt dưới ống kính Lê Thanh Sơn, chưa chạm tới cảm xúc khán giả.
Thất bại không chỉ vì liều lĩnh
Màn thể hiện mờ nhạt của Móng vuốt ngoài phòng vé là điều không nằm ngoài dự đoán. Song, đề tài vừa tẻ nhạt lại kén khách không phải nguyên nhân duy nhất khiến phim đối diện nguy cơ thất bại.
Một khoảng thời gian dài sau khi lập kỷ lục phòng vé với Em chưa 18, Lê Thanh Sơn trở lại nhưng gây thất vọng vì phong độ làm phim xuống dốc.
Lê Thanh Sơn thiếu sự nhạy cảm với thị hiếu đại chúng. |
Nội dung Móng vuốt theo chân nhóm bạn tổ chức chuyến dã ngoại thâu đêm. Bất chấp biển cảnh báo nguy hiểm, họ tiến sâu vào khu rừng để tiệc tùng. Nhưng cuộc vui chẳng kéo dài bao lâu khi cả đám đụng độ một con gấu đen.
Nội dung theo “công thức” phim sinh tồn hạng B, không có nhiều điểm đáng bàn. Song, cách đạo diễn khai triển kịch bản lại bộc lộ nhiều vụng về, sơ hở đáng tiếc. Một điều dễ nhận ra là sự phát triển kém tự nhiên của dàn nhân vật. Có đến 7 thành viên trong nhóm bạn, nên khá khó để bám sát câu chuyện của từng người. Tuy nhiên, ngay cả cặp đôi chính với thời lượng lên hình dồi dào cũng chưa gây được ấn tượng mạnh mẽ, vì sự ẩu đoảng trong cách khai thác tâm lý nhân vật hay giải quyết nút thắt trong mối quan hệ.
Chính vì vậy, lộ trình cảm xúc của các vai diễn chưa hiện lên rõ ràng, khó khiến người xem thấy thuyết phục và đồng cảm. Các thông điệp quan trọng của dòng phim sinh tồn – về nghị lực sống, tình bạn hay bản ngã cá nhân trước thách thức sống còn cũng vô cùng mờ nhạt.
Đạo diễn Lê Thanh Sơn và biên kịch Trần Khánh Hoàng thiếu sự quan sát giới trẻ – đối tượng trung tâm mà bộ phim nhắm tới. Cuộc sống, suy nghĩ hay cả tính cách của thế hệ Gen Z hiện lên trong Móng vuốt vừa đơn chiều, lại cũ kỹ. Họ hoặc suy nghĩ hời hợt, hoặc quá trẻ con, ấu trĩ. Những đoạn hội thoại chủ yếu xoay quanh tình dục, sinh con đẻ cái của nhóm bạn lặp đi lặp lại khiến người xem cảm thấy nhàm chán.
Câu chuyện của thế hệ trẻ rõ ràng còn nhiều khía cạnh thú vị và sâu sắc hơn, nhưng qua cách kể của Móng vuốt lại trở thành một chủ đề nông cạn, tẻ nhạt. Những gia vị hài hước được cài cắm cũng không “cứu” nổi phim, thậm chí phản tác dụng vì kém duyên, cũng chẳng thể khiến người xem bật cười.
Thứ thật sự làm họ cười lại là những “hạt sạn” lộ liễu, từ ý tưởng trốn thoát ngớ ngẩn của nhóm bạn, logic tâm lý nhân vật và nhất là các phản ứng bất thường của con gấu đều cho thấy sự thiếu sót trong công đoạn nghiên cứu kịch bản.
Chất lượng kém vẫn là nguyên nhân quan trọng dẫn đến thất bại phòng vé của phim. |
Biến cố ập tới cũng là khi dàn cast để lộ sự non nớt trong kỹ nghệ diễn xuất. Màn đối đầu con thú bỗng trở thành cuộc thi ai hét to hơn. Họ liên tục la lối, cãi vã, kịch hóa cảm xúc một cách thái quá. Những gì mà dàn diễn viên trẻ thể hiện không phải sự hoảng sợ, tuyệt vọng một cách tự nhiên, mà là chuỗi cảm xúc đầy tính sắp đặt và thiếu những điểm nối. Bầu không khí phim cũng chẳng nhất quán do cách dựng kém hiệu quả, lửng lơ giữa kịch tính và hài, lúc cần sự nghiêm túc lại nhí nhố.
Điểm khích lệ hiếm hoi dành cho Móng vuốt nằm ở khâu kỹ xảo có đầu tư. Hình tượng con thú được mô phỏng bằng công nghệ CGI tương đối chân thật. Thế nhưng, mỗi lần con vật chuyển động hay tấn công vẫn để lộ hiệu ứng kém mượt mà. Việc hình ảnh Móng vuốt được đầu tư hơn mặt bằng chung phim Việt cũng chưa thể trở thành yếu tố kéo khán giả ra rạp, vì thực tế có không ít tác phẩm quốc tế khởi chiếu cùng thời điểm có chất lượng kỹ xảo, đồ họa ấn tượng hơn.
Móng vuốt chính là thất bại không thể chối cãi của Lê Thanh Sơn, vì sự thiếu nhạy bén trong việc nắm bắt thị hiếu công chúng, cũng như phong độ làm phim giảm sút nghiêm trọng. Phản ứng lạnh nhạt của khán giả chính là câu trả lời rõ ràng nhất cho kết quả phép thử của đạo diễn với dòng phim sinh tồn nay đã chẳng còn được ưa chuộng.