Karik: ‘Giờ tôi mẫn cảm với phụ nữ’

Rapper nói 7-8 năm trước anh rất đam mê chinh phục phụ nữ nhưng giờ thì không. Karik muốn yêu là phải vui thay vì “mệt”.

Khi ngồi lại với Tri Thức – Znews cho một cuộc trò chuyện, Karik khiến người thực hiện khá bất ngờ khi cung cấp một vài thông tin tương đối thú vị. Đầu tiên là việc nam rapper bắt đầu có thói quen ngâm bồn đá buổi sáng mà theo anh nói là giúp “ngăn lão hóa” và “trẻ lâu”. Thứ hai, Karik rất chăm đọc báo, nhất là các tin về xã hội, pháp luật. Anh sẽ ghi chép lại những chi tiết cần thiết, phục vụ cho việc quan sát, chiêm nghiệm và làm nhạc.

Rapper cũng thông báo mới chuyển đến một “khu an toàn” ở TP.Thủ Đức (khu vực quận 2 cũ). Mà theo định nghĩa của anh, đó là một khu không có nhậu nhẹt và cãi lộn tối ngày. Khi đó, Karik có thể chạy bộ mỗi buổi chiều, thi thoảng dừng lại nói chuyện với một số “bác trung niên”. “Láng giềng như vậy rất là vui”, anh nói.

“Tôi mẫn cảm với phụ nữ”

– Nếu chia con người anh thành hai mặt sáng tối như cách anh làm với album “421”, khi nào là nửa sáng, khi nào là nửa tối?

– Nửa sáng là khi được ăn ngon, chinh phục những mục tiêu “ảo”, game chẳng hạn. Tôi thích chinh phục các cúp hay cột mốc trong một tựa game, đến khi nào hết thì thôi. Lúc đó tôi sẽ thấy vui. Còn về công việc, chỉ khi nào tôi cảm thấy phù hợp, phải chắc chắn sẽ hoàn thành ở mức tốt trở lên thì mới nhận.

Tôi luôn thích tìm một vị trí, một đỉnh cao để chinh phục. Dạo này, chỉ có phụ nữ là tôi không còn thích “chinh phục” nữa thôi.

– Trước đây anh thích chinh phục phụ nữ?

– Trước đây rất thích, khoảng 7 – 8 năm trước. Nhưng sau khi tôi đã có cuộc sống ổn định và nhận được nhiều bài học rồi thì mọi thứ bớt lại. Tôi biết được rủi ro khi bước vào một mối quan hệ thế nào, và những thứ sẽ phải đối mặt khi tiếp xúc với từng cá tính, kiểu người.

Thành công hay thất bại trong chuyện tình cảm của tôi cũng là do tôi quá lí trí. Ngay cả công việc cũng vậy.

– Đó là khi anh chinh phục phụ nữ. Có khi nào phụ nữ chủ động chinh phục anh?

– Cũng có. Nhưng tính tôi thích nói thẳng, làm rõ mọi thứ ngay từ đầu. Tôi khá nhạy cảm, nhưng lúc xảy ra vấn đề gì lại không muốn chia sẻ. Điều này cực kỳ khó nếu bước vào mối quan hệ lâu dài. Cái này không sửa được, vì là bản năng, tính cách rồi.

Karik,  Rap,  Rap Viet anh 1

Karik tung album 421 kỷ niệm 15 năm gắn bó với rap.

– Anh không sợ đến một thời điểm nào đó sẽ mẫn cảm, không còn hứng thú với chuyện yêu, với phụ nữ?

– Bây giờ đang vậy mà! Tôi vẫn thấy cuộc sống rất ổn. Mưu cầu tình cảm trong mỗi người khác nhau lắm. Đôi khi tôi chỉ muốn sống vui vẻ, hạnh phúc bên nhau thôi là đủ nhưng họ lại thích công khai, thích mọi người biết chúng tôi đang hẹn hò, thích tổ chức đám cưới liền…

– Tâm lý đó dễ hiểu với phụ nữ mà?

– Công khai là khẳng định chủ quyền, tôi hiểu. Nhưng trải qua cảm giác đó rồi tôi mới thấy “bạn vui thì tôi mệt”. Không biết cả hai đi với nhau được bao lâu, nhưng một ngày nào đó nếu chẳng may tan vỡ lại thành trò cười cho thiên hạ. Không phải cái gì công khai cũng hay.

– Vậy với anh yêu là phải vui. Còn mệt thì sao?

– Mệt thì đương nhiên sẽ có, kiểu gì chẳng phải xảy ra tranh cãi. Đó lại là lúc hai người hiểu nhau. Nhưng tần suất vừa phải thôi, tuần 1 – 2 lần không sao chứ ngày nào cũng cãi cọ thì có vấn đề.

– Thế còn nửa tối của anh là khi nào?

– Lúc làm nhạc là lúc tôi “tối” nhất, cảm giác như bị ai “nhập”. Mẹ hay hỏi tôi sao ở độ tuổi này mà viết được mấy lời như vậy. Tôi trả lời là “Con cũng không hiểu ai viết ra những lời này”. Như bài Bạn đời, nghe như lời của mấy “ông cụ” 40, 50 tuổi vậy. Tôi cứ sống trong cảm xúc đó, dai dẳng từ ngày này qua ngày khác. Điều này khiến cho mood của tôi bị chùng xuống, giống như sống mãi trong một nhân vật mà không xả vai nổi.

Hoặc có những lúc phải cáng đáng nhiều thứ quá. Như là mình phải chi tiêu quá nhiều trong một ngày hay phải lo cho nhiều người. Tôi hay than thở mình cần nghỉ ngơi, vì đã thức khuya làm nhạc, làm việc suốt đêm, chưa ngủ được 2 tiếng nữa mà giờ lại phải lo chuyện này chuyện nọ. Tôi có tật xấu là hay than. Nhưng than xong vẫn làm.

“Tôi không bán nhà làm concert”

– Cuộc sống hiện tại khá ổn định nhưng sao anh vẫn hay than? Anh còn thiếu gì sao?

– Còn thiếu chứ. Thiếu nguồn thu nhập thụ động. Tôi có kinh doanh ở ngoài Đà Nẵng. Nhưng kinh doanh nightlife thì cũng có tuổi thọ thôi, không bền vững được. Tôi nghĩ vài năm nữa khi bớt đi hát lại có thể sống bằng nhạc số… Nhưng nó cũng không ổn định, vì không phải lúc nào cũng sáng tạo được. Nên tôi phải tính trước đường sống sau này.

Đấy là cái tôi đang thiếu. Chứ nhà cửa có thể có 2,3 căn, nhưng đâu phải vậy là đủ. Sau này còn có con cái, nhiều việc phải chi tiêu nữa.

– Anh có vẻ thích tính xa. Trong khi nhiều nghệ sĩ đôi khi sẵn sàng bán nhà cửa để làm show. Anh thì sao?

– Không đâu. Phải chừa đường lui cho mình chứ, đừng “all-in” kiểu đó! Tôi là kiểu người mà làm gì cũng phải chừa đường lui cho mình. Ngay cả bây giờ có dư dả, cũng phải nghĩ tới khi chẳng còn gì. Vì tên tuổi đâu thể trường tồn, khán giả cũng đâu thể yêu mến mình mãi.

Việc bán nhà để có tiền làm concert không bao giờ có trong suy nghĩ của tôi. Quá mạo hiểm.

– Người ta bảo như vậy là anh không “cháy hết mình” thì sao?

– Cháy có nhiều cách cháy. Hãy cháy một cách thông minh!

Karik,  Rap,  Rap Viet anh 2

Karik tên thật là Phạm Hoàng Khoa, sinh năm 1989.

– Tại sao anh lại quyết định mở trường nhạc sau concert?

– Sau concert, tôi không còn mong muốn nào khác nữa. Tôi sẽ dừng bớt các hoạt động lại. Mong muốn lớn nhất tôi đặt ra khi bước vào nghề là làm sao để rap tiếp cận được mọi người. Tôi sẽ là người đứng sau, hỗ trợ các tài năng mới, giúp họ phát triển trên con đường làm nghề.

Khó ở chỗ mình cần tập hợp được những người “cùng tần số” và cả kiến thức giảng dạy, chưa kể phải đảm bảo đầu vào và đầu ra cho các bạn học viên. Có những người học xong chưa biết làm gì, mình sẽ phải định hướng cho họ. Ngoài việc cải thiện kỹ năng rap, các bạn cần có thêm kỹ năng quan sát, nhận định thị trường và tìm được bản sắc cá nhân.

– Anh đã chuẩn bị cho việc mở trường thế nào?

– Tôi đã soạn sẵn giáo án rồi. Tôi chuẩn bị sẵn những nội dung giảng dạy về việc làm sao để viết rap, làm một bài nhạc hay, nắm bắt thị trường, hay làm mới bản thân và cập nhật xu hướng phù hợp với những chất liệu mình đang có…

Nhưng cũng chỉ áp dụng được một phần nhỏ vì nó không thể phù hợp với mọi người.

“Tôi chỉ giữ lại thứ mình cần, vứt bỏ hết thứ mình muốn”

– Mọi người hay nói nhìn mặt Karik có vẻ hay buồn, đăm chiêu?

– Mặt tôi căng thẳng là do hay suy nghĩ, lúc nào cũng phải tính toán, “nhảy số” liên tục chứ không phải buồn đâu. Một điều tôi vừa học được cách đây ít tháng sau khi dời sang Quận 2, đó là vứt bỏ, bán hết những thứ mình từng muốn và chỉ giữ lại thứ mình cần. Từ xe máy cho đến những món đồ chơi, mô hình, Art Toy… cứ mang năng lượng xấu là tôi bán hết.

Mẹ hỏi: “Tại sao cái này hồi đó con mê lắm mà”. Tôi bảo chúng để trong nhà không phù hợp, làm không gian chật chội, năng lượng cũng không còn tốt. Đó là thứ mình thích tạm thời thôi, sau này không giúp ích được gì. Thứ tôi để lại chỉ là cái xe đạp, vì tiện di chuyển gần, còn nếu đi xa lại là cách tập thể dục. Nó là thứ cần thiết. Tôi cũng không mua mô hình đồ chơi nữa. Nếu có chỉ mua những mô hình nhân vật truyền cảm hứng, để mỗi lần tiêu cực nhìn vào đó mà cố gắng hơn.

Tôi bắt đầu nhận ra chỉ nên để trong nhà những thứ thực sự cần thiết. Giày dép của tôi bây giờ rất đơn giản. Không cần những đôi đắt tiền, hàng chục triệu đồng. Chỉ cần phù hợp là được. Quần áo cũng vậy, có thể mặc đi mặc lại.

– Dấu mốc nào khiến anh đột nhiên thay đổi?

– Chẳng có dấu mốc gì cả. Tự dưng một ngày tôi thấy chúng vô nghĩa và không còn vui nữa. Bây giờ tôi xác định rõ: cái gì mình cần thì giữ lại, cái gì mình muốn thì vứt bỏ.

Karik,  Rap,  Rap Viet anh 3

Karik bán hết xe, đồ chơi, mô hình khi chuyển sang nhà mới.

– Đâu là thứ anh thực sự cần?

– Sức khỏe. Ngày xưa tôi hay uống nước ngọt, đồ uống có đường để lúc nào cũng cảm thấy đầy năng lượng. Nhưng vui lúc đó thôi, chứ sau đấy thấy mình mập lên thì không vui nổi. Đành phải tự đưa mình vào khuôn khổ.

Tính tôi rất lười, nên phải tự tạo cho mình môi trường để không lười được nữa. Tôi mua dụng cụ, kêu bạn bè buổi chiều đến tập thể dục chung.

– Còn về sức khỏe tinh thần thì sao?

– Tôi cố gắng suy nghĩ tích cực về kết quả. Làm gì cũng tính tới xác suất thành công hay rủi ro, nhưng lại luôn đặt hy vọng vào thành công nhiều hơn.

Như Nhật ký vào đời, từ đầu tôi biết chắc không thành hit, nhưng vẫn rất vui khi nó được đón nhận sau nhiều năm mọi người lãng quên kiểu nhạc này. Nhiều khán giả, đồng nghiệp đánh giá cao, đó là động lực cho tôi làm nghề.

– Anh có hay xem các show giải trí khác không?

– Không. Chỉ mẹ tôi coi thôi.

– Vì sao vậy? Nhiều show có cả học trò hay đồng nghiệp của anh mà?

– Đơn giản là nó không phù hợp với “mindset” của tôi. Trong lúc đó tôi có thể làm những điều mình thích, viết một verse nhạc, ăn một bữa ngon, chạy thể dục mấy vòng chẳng hạn. Tôi ít xem TV, chỉ đọc báo cập nhật tin tức xã hội.

Tôi thích note lại những tin tức quan trọng và dành thời gian suy nghĩ, sau đó biến chúng thành chủ đề để viết nhạc.


Cùng chuyên mục