Tôi tên là Phạm Tiến Nam, sinh năm 1999, đang sinh sống và làm việc tại Hà Nội. Tôi theo đuổi công việc bartender trong suốt 4 năm, đảm nhiệm vị trí quản lý 2 năm nay. Đằng sau chặng đường dài hơi trong lĩnh vực nightlife, tôi đã gác lại sự nghiệp học vấn ngành IT. |
12h, khi các “cổ cồn trắng” kết thúc ca làm việc buổi sáng, tôi bắt đầu ngày mới. Tôi đang tham dự cuộc thi Hennessy My Way dành cho các bartender trên toàn thế giới. |
Năm ngoái, tôi cũng tham gia sân chơi này và lọt vào danh sách Top 50 Global Bartender. Năm nay, sau khi nhận đề bài từ ban tổ chức, tôi bắt đầu nghiên cứu món mới, tìm kiếm cảm hứng từ nguồn nguyên liệu tươi ở các chợ truyền thống. |
Tôi làm việc ở một hidden bar trên phố Phùng Hưng (quận Hoàn Kiếm, Hà Nội). Thường xuyên là người đầu tiên đến quán, tôi đi vào bằng cửa sau, dẫn từ con ngõ nhỏ vào một khu tập thể. |
Không gian bar vào buổi sáng khác hẳn khi phố lên đèn, tĩnh lặng và yên bình hơn. Tôi tranh thủ dọn dẹp, chuẩn bị nguyên liệu cho ca làm tối và bắt đầu nghiên cứu đồ uống mới. |
Gắn bó với công việc bartender trong gần nửa thập kỷ, có lúc tôi quên mất mình từng là sinh viên chuyên ngành Công nghệ thông tin tại Đại học Kinh doanh và Công nghệ. Khi còn là sinh viên năm 2, tôi nhận thấy không thể tiếp tục con đường học vấn do khó khăn tài chính. |
Khi đó, em trai bắt đầu ôn thi đại học, gánh nặng phụ giúp gia đình dần dồn lên đôi vai tôi. Tôi cũng bắt đầu học những môn chuyên ngành. Áp lực kinh tế dành cho gia đình tôi ngày càng trở nên rõ ràng. |
Ngoài ra, khi theo đuổi sự nghiệp IT, tôi cũng phải đầu tư hàng chục triệu đồng cho trang thiết bị phục vụ học tập. Đây là con số không tưởng đối với gia đình tôi ở thời điểm đó. Để giảm bớt gánh nặng tài chính cho bố mẹ, tôi quyết định bắt đầu từ công việc phục vụ tại hàng quán vỉa hè. |
Công việc đầu tiên tại hàng chân gà nướng đem lại cho tôi thu nhập trung bình 100.000 đồng/ngày. Sau khi trừ đi những ngày nghỉ, tôi chỉ có thể cầm về hơn 2 triệu đồng/tháng. Sau đó, tôi tiếp tục làm việc tại quán cà phê vỉa hè, rồi đến nhà hàng, khách sạn 4 sao. |
Dần dần, tôi hiểu rằng công việc này không chỉ mang đến nguồn thu nhập mà còn nuôi dưỡng ngọn lửa đam mê với ngành dịch vụ. Tôi đi đến quyết định tạm gác chặng đường sách bút để làm việc toàn thời gian. |
Ban đầu, tôi có nhiều định kiến về lĩnh vực nightlife, cho rằng ngành nghề này không lành mạnh. |
Tuy nhiên, quan điểm của tôi là phải thử mới biết. Vì thế, tôi quyết định dấn thân và gắn bó với công việc này đến thời điểm hiện tại. |
Khi còn là sinh viên đại học, tôi từng khá trầm tính, ít nói. Sau 4 năm đứng sau quầy bar, trò chuyện, tương tác với khách hàng, tôi dần cải thiện kỹ năng giao tiếp. |
Sự đánh đổi lớn nhất của tôi khi theo đuổi công việc này là thiếu thời gian dành cho gia đình. Đi làm dịp lễ, Tết dần trở thành thói quen của tôi. |
Tết Nguyên đán năm nay, tôi chỉ về quê Thái Nguyên thăm bố mẹ hơn 1 ngày. Trở về nhà vào ngày 30 Âm lịch, tôi chỉ kịp đón giao thừa và ăn bữa sáng cùng gia đình, rồi vội vàng bắt xe trở lại Hà Nội để mở cửa quán vào tối mùng 1 Tết. |
Với đặc thù ngành nightlife, tôi gặp khó khăn trong việc duy trì các mối quan hệ ngoài ngành. Vì thế, tôi coi đồng nghiệp như bạn bè. Mối quan hệ giữa chúng tôi trở nên thân thiết, gắn bó hơn nhờ chung khung giờ sinh hoạt. |
Hàng ngày, chúng tôi phải kết thúc bữa tối trước 19h để chuẩn bị đón khách. Thỉnh thoảng, tôi quây quần ăn uống cùng đồng nghiệp. Trong những ngày bận rộn, tôi thường ăn vội chiếc bánh mì cho qua bữa. |
Không chỉ gặp khó khăn trong việc gắn kết với bạn bè, chuyện tình yêu của tôi cũng kém thuận lợi vì đặc thù công việc. Một số mối quan hệ tình cảm của tôi không có cái kết đẹp do lịch sinh hoạt chênh lệch giữa đôi bên. |
Ngoài công việc pha chế, tôi cũng phải mang đến niềm vui cho khách hàng bằng cách trò chuyện, tương tác. Tuy nhiên, những hành động, cử chỉ ân cần với khách nữ dễ khiến người kia hiểu lầm, dẫn đến cãi vã, bất đồng quan điểm và chia tay. |
Sau một thời gian làm nghề, tôi nhận thấy sức khỏe có dấu hiệu đi xuống. Đỉnh điểm, việc sử dụng nhiều đồ uống có cồn khi tasting (thử rượu lúc pha chế) và mời khách khiến da tôi dị ứng nặng. Tôi từng phải nghỉ ngơi 6 tháng để điều trị tình trạng dị ứng và cải thiện sức khỏe. |
Mỗi ngày làm việc của tôi bắt đầu vào lúc 16h và kết thúc lúc 2-3h sáng hôm sau. Chúng tôi thường mở cửa đến khi vị khách cuối cùng ra về. Vào một số dịp đặc biệt, tôi trở về nhà lúc 5h sáng hoặc muộn hơn, khi mặt trời đã bắt đầu lên. |